Đông giá
Mùa thu này anh đă chẳng bên em
Chỉ có gió vuốt ve niềm đau chạnh
Ngẩng cao đầu em giữ niềm kiêu hănh
Cố quên đi vết thương ở ḷng ḿnh
Anh vội đi bỏ t́nh ở sau lưng
Áo ấm mùa đông em đan cho ai nhỉ
Hà Nội phương xa có lúc nào anh chợt nghĩ
Sài g̣n chẳng lạnh lùng …em lại đan áo mùa đông
Vẫn ḿnh em quẩn quanh ở góc pḥng
Điếu thuốc tàn đi em mồi châm điếu khác
Khói tỏa bay bao ṿng buồn, ngọt, nhạt
Chén rượu đầy, thoáng chốc sẽ lại vơi
Và vẫn ḿnh em đếm đêm vắng dần trôi
Hết đêm này em lại chờ trông đêm khác
Hết điếu thuốc này em lại mồi châm điếu khác
Hết chén rượu đầy, em lại rót chén khác đầy hơn
Đông đến mang tuyết lạnh phủ tâm hồn
Cho nước mắt em hóa thành hương băng giá
Uống cạn chén say ngăn ḷng không gục ngă
Điếu thuốc cháy nửa rồi, sao em chẳng ấm hơn??
=HK=
Lần sửa cuối bởi Đông Dung; 05-11-10 lúc 07:16 PM
|