Không tên
Ta
Ta từ
tiền kiếp
đến chơi
Ai cười
sao giống
một người từng quen
Người
Người mang
một kiếp
đa t́nh
Nửa khuya
đợi ngắm
cánh Quỳnh
...rồi thôi!
Buồn
Buồn treo
ngọn bút
treo hoài
Một hôm
cất tiếng thở dài
thành thơ
Đợi
Vàng thu
đợi hết lá rơi
Lá đau
từng phút giây rời
thu đi...