Cảm ơn Quái iu quư, Quái cứ phá thế này No càng mừng
Em và thơ
Em hỏi thơ anh đâu
Anh mỉm cười thơ anh là em đó
Vài ngày không viết - thơ thành nỗi nhớ
Vài giờ không gặp anh thành kẻ ngu ngơ
Em bảo anh đừng ví em với bài thơ
Bởi thơ anh buồn và mang nhiều day dứt
Đôi khi đọc chẳng biết đâu là thực
Giữa bộn bề thương nhớ mông lung
Trong thơ anh toàn h́nh bóng người dưng
Đa nhân cách và mang nhiều tâm sự
Đừng sánh em với những ǵ quá khứ
Em là em của hiện tại và tương lai
Em không muốn ḿnh giống một ai
Anh đừng kiếm t́m mà hoài mang vô vọng
Trong con người em nhiều đam mê cháy bỏng
Nếu chạm vào anh sẽ thấy khác người ta
Em thích thơ anh ở thi tứ thật thà
Yêu nồng nàn, chân thành da diết
Nhưng anh nhé
Hăy cảm nhận điều khác biệt
Em và thơ
Sẽ chẳng giống nhau đâu
10.11.10
|