Quote:
Nguyên văn bởi Tuấn Phong
T̀NH YÊU KHÔNG LỜI
Giữa vườn lạ đầy hương
Gặp nhau hai luồng mắt
Thẳm sâu niềm khao khát
Cộng hưởng nhịp tim rung
Ôi ! Thật quá lạ lùng
Chưa một lần chào hỏi
Mà mê say đến nỗi
Hồn mơ màng bay bay
Chưa một lần cầm tay
Mà đêm ngày mong nhớ
Đôi mắt như ánh lửa
Đốt cơi ḷng xuân xanh
Một chút t́nh mong manh
Lóe lên trong khoảnh khắc
Nét duyên truyền ánh mắt
Dệt t́nh yêu không lời
Chỉ một thoáng thế thôi
Mà sao ḷng say đắm
Nhớ thương trao thầm lặng
Để suốt đời ... vấn vương !
Tuấn Phong
|
Nhịp nhớ thương
Chiều qua người lặng lẽ
Bên cửa đứng chờ trông
Bước chân về vội vă
Làm ai ấm cơi ḷng
Góp thương và góp nhớ
Gửi hết cho mây trời
Men nồng ḥa nhịp thở
Giữa đất trời lả lơi
Một chút t́nh gởi gió
Cho ngày tháng dần qua
Thắp thêm niềm tin nhỏ
Sáng cả chái hiên nhà.
Giọt sương cười bẽn lẽn
Cây dụi mắt làm ngơ
Lá chợt choàng tỉnh giấc
Ngọng nghịu chữ ... i ... lờ.
Ánh mắt ai hiền thế
Mơ mộng cả trời mây
Lấm lem hồn anh để
... Ấm áp nhịp thương này.
@Tuấn Phong: rất vui được họa thơ cùng anh.
Lần sửa cuối bởi VỀ MIỀN TRUNG; 12-11-10 lúc 10:42 PM
Lư do: lă lơi=lả lơi; bẽn lẽng = bẽn lẽn; Ngọng ngịu = Ngọng nghịu
|