Xem bài viết riêng lẻ
  #4  
Cũ 25-11-10, 12:11 PM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.804
Thanks: 45.829
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

MTTD - 12

Trông thu nhớ người

Em có nghe tiếng thu
Đang dặt d́u vời vợi
Em có đang trông đợi
Thấy t́nh thu lên ngôi??

Nắng thu ḥa màu môi
Hồn thu tràn kư ức
Đêm thu loang mộng thực
Sương thu sầu chơi vơi

Hương thu vướng môi cười
Trăng thu cḥng chành khuyết
Nỗi ḷng ḿnh anh biết
Nhớ về em, dáng thu

C̣n trong anh lời ru
Chiều thu buồn năm ấy
Bây giờ em xa ngái
Chỉ c̣n lại mùa thu..
..

ĐÁNH GIÁ CỦA NẮNG XUÂN

• Tâm trạng của người đang yêu khác biệt nhiều người khác là nh́n cái ǵ cũng đẹp cũng gợi mở, chỉ thiếu vắng một người sánh bước để cùng thưởng ngoại mà thôi.
• Tứ thơ đơn giản, gieo vần tiếp, nhịp điệu tốt,, nhiều h́nh ảnh đẹp.
• Có thể nói đây là bài thơ như một lời mời gọi khẩn thiết một bóng h́nh thân thuộc hăy mau chóng quay về. Từ khổ đầu đến khổ thứ ba tràn đầy sự tự tin, lạc quan, yêu đời, thiết tha mời gọi th́ 2 câu kết lại làm người đọc hụt hẫng “Em bây giờ xa ngái/ Chỉ c̣n lại mùa thu…” Có sự mâu thuẫn lớn ở đây và cả cho tựa bài. Nếu t́nh yêu son sắt, thủy chung, sâu đậm th́ dù khoảng cách có là bao vẫn thấy gần trong nhau. Ỡ đây cuộc t́nh như thật sự kết thúc mất rồi. Tôi thấy hơi tiếc cho tác giả.
• Điểm đánh giá cuối cùng: 79/100
Cám ơn bạn tham gia và chúc bạn may mắn.


...........

ĐÁNH GIÁ CỦA QUÂN TẤN

Bài thơ được sáng tác bởi một người có nghề. Tác giả sử dụng nhuần nhuyễn các thủ tháp nghệ thuật ở loại h́nh thơ năm chữ. Ở khổ thơ đầu là hai câu hỏi tu từ dùng nghi vấn để khẳng định sự xuất hiện của mùa thu. Liên tiếp hai khổ thơ sau là liệt kê miêu tả dồn dập để khẳng định sự tồn tại của mùa thu. Liệt kê nhưng không đơn điệu mà tràn ngập h́nh ảnh: Nắng thu, hồn thu, đêm thu, sương thu, hương thu, trăng thu với những động từ đầy sức gợi: ḥa, tràn, loang, sầu, vướng, cḥng chành để cuối cùng tạo thành: dáng thu, dáng của em, dáng của người con gái tôi yêu. Và tất cả những động từ đầy sức gợi trên kia cộng lại thành một động từ duy nhất, một nỗi niềm duy nhất: Nhớ! Hay nói cách khác, nỗi nhớ của nhân vật trữ t́nh phong phú với bao nhiêu là cung bậc: ḥa, tràn, loang, sầu, vướng, cḥng chành. Vẫn biết nối nhớ gắn liền với t́nh yêu, nhưng vô cùng cảm ơn tác giả đă cho tôi biết khi yêu, nỗi nhớ có thể đạt đến một ư cảnh như vậy. Đến đây chỉ có một sự đánh giá: tuyệt!
Tôi không có khả năng viết nên một bài thơ như thế này bởi tôi không có một nỗi nhớ đa sắc đa chiều như vậy. Nhưng nếu tôi có thể viết một bài thơ như thế này, tôi sẽ đặt dấu chấm hết bài ở đây. Bởi chỉ bấy nhiêu đă có thể thể hiện hết chủ đề của bài thơ. Tiếc là ư thơ đă trọn mà t́nh thơ chưa dứt nên c̣n một khổ thơ cuối cùng. Hại thay sự nặng nề của khổ thơ cuối làm bài thơ vướng víu không thể bay lên và làm loăng đi ư cảnh “Nhớ” chủ đạo của toàn bài. Chưa kể nghệ thuật ở khổ cuối không sánh được với các đoạn trên nên làm bài thơ mất cân đối. Nhưng không sao, Làm thơ không phải để thi lấy điểm cao mà làm thơ chính để thể hiện ḷng ḿnh. Nói hết được ḷng ḿnh là trọn t́nh với thơ rồi vậy!
C̣n một điều nữa, khổ thơ đầu của bạn tôi nhận ra sự quen thuộc lạ!

Chấm điểm
Chính v́ những khuyết điểm nêu trên nên hàng đơn vị số điểm của bạn là: 0. C̣n hàng chục, dĩ nhiên là con số 9. 90 là số điểm của bài thơ này. Tiếc nuối cùng bạn!
Trả lời với trích dẫn
The Following 6 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
Bóng Đêm (26-11-10), Cá chuồn (25-11-10), CM4Q (25-11-10), hoatigon208410 (28-11-10), Lữ Khách (25-11-10), VỀ MIỀN TRUNG (27-11-10)