MTTD - 01
BỨC TRANH THU
Chiều thu lạc bước giữa kinh đô
Em vẽ màn sương nét họa đồ
Len theo vạt nắng nghiêng trong gió
Mây nhẹ bềnh bồng đẹp tựa mơ
B́nh lặng ḍng Hương lững lờ trôi
H́nh như thu cũng biết bồi hồi
Gió không thổi nữa im chăm chú
Lá đă ĺa cành chẳng nỡ rơi...
Thành quách uy nghiêm giữa chiều tà
Con đường khe khẽ bước người qua
Chân không nỡ giẫm lên thềm ngọc
Bướm bay la đà trên cánh hoa
Ôi! Tà áo dài, chiếc nón nghiêng
Lả lướt ṿng quay nhịp Tràng Tiền
Thu như nhuộm trắng màu tinh khiết
Mắt ngọc ai cười - một nét duyên
Em đưa hồn vào trong tiếng gió
Trải ḷng theo làn sương mỏng manh
Dệt từng chiếc lá lên trời thẳm
Em về họa tiếp... một bức tranh.
ĐÁNH GIÁ CỦA NẮNG XUÂN
• Nội dung tốt, khéo léo chọn đề tài, không quá rộng, lại không quá hẹp. Tác giả muốn gửi gắm vào tác phẩm của ḿnh h́nh ảnh cố đô Huế.
• Khéo léo lựa chọn h́nh ảnh, mỹ từ sử dụng trong thơ, tuy nhiên đôi chỗ đă thiếu chọn lọc để nảy sinh mâu thuẫn. Ví dụ khổ thứ 2, “H́nh như thu cũng biết bồi hồi/ Gió không thổi nữa, im chăm chú”. Dù đây là khổ thơ hay nhất, câu nào cũng hay, tôi cũng thích nhất khổ này, nhưng giữa “bồi hồi” và “chăm chú” không thống nhất được.
• Ai cũng biết Huế u trầm cổ kính nhưng cũng rất mộng mơ, thiên nhiên hữu t́nh, văn hóa đặc sắc gắn liền với quần thể kiến trúc đặc trưng hoà quyện trong nét thanh lịch của con người xứ Thần Kinh. Tuy nhiên, bài thơ chỉ dừng ở nét phác họa mà chưa làm nổi bật những sắc thái nổi trội đó. Bức họa thủy mặc c̣n thiếu vắng màu sắc.
• Sự phối hợp thanh âm không tốt nên nhiều câu đọc nghe hơi ngang tai
• Điểm đánh giá cuối cùng: 82/100
...........
ĐÁNH GIÁ CỦA QUÂN TẤN
Tham vọng của tác giả là gom những nét đẹp của cố đô vào trong nét vẽ bằng thơ làm thành một bức tranh thu. Đây là một lựa chọn thông minh. Bởi trong bốn mùa, có lẽ mùa thu phù hợp với dáng vẻ cổ kính, uy nghiêm mà hữu t́nh; trầm mặc mà dịu dàng, duyên dáng của xứ Huế mộng mơ. Trong bức tranh của tác giả có thành quách uy nghiêm, có ḍng Hương trôi lững lờ, có tà áo dài, có chiếc nón bài thơ nghiêng nghiêng lả lướt trên cầu Tràng Tiền ba mươi sáu nhịp. Tuy c̣n thiếu nhiều nhưng tác giả đă vẽ được những nét đẹp hữu h́nh của Huế. Ta cảm thấy hụt hẫng bởi bức tranh c̣n thiếu một vài thứ vô h́nh tạo nên đặc trưng hồn của Huế. Cái ǵ nhỉ, Một giọng ḥ trên bến Vân Lâu chẳng hạn. Những thứ vô h́nh không dễ vẽ! Có lẽ v́ vậy mà nhân vật trữ t́nh đành phải: “Em về họa tiếp... một bức tranh.”
Bài thơ khá hay!
Chấm điểm:
80 là số điểm của bài thơ này. Chúc mừng bạn!
|