Bất chợt Xuân
Bất chợt giữa sáng Xuân
lất phất bay mưa rắc...
từa tựa như Xuân khóc...
ngồ ngộ như Xuân cười...
Nghe kỹ, mùa Đông rơi...
phía cuối cùng kư ức,
giấu một ḍng thổn thức
trôi lẫn ḍng chơi vơi....
Gần gụi mà xa xôi
bất thường đâu. Vẫn thế!
chút dịu dàng nhè nhẹ
nợ một mùa Xuân sang...
|