Mưa muộn
Trời đất cũng gội ḿnh chờ năm mới
Cơn mưa chiều trút nốt những băn khoăn
Bên hè phố hàng cây nghiêng x̣e lá
Hứng giọt mưa rơi gột sạch bụi vàng
Trong mưa muộn, ta dẫn ḿnh ra phố
Cái lạnh thừa len lỏi tận tâm sâu
Chừng cô quạnh những trụ đèn bật sớm
Dưới màn mưa đứng vàng vơ u sầu
Và muôn kẻ, về đâu đi hối hả
Những ṿng xe trên vạn nẻo quay thầm
Bao bữa cơm đợi người chưa về tới
Ta một ḿnh lặng lẽ dưới mưa giăng..
Mưa gợi nhớ nhắc những điều cũ kỹ
Một quăng dài hun hút phía sau lưng
Đời quạnh quẽ dẫn ta về vô định
Nghe tiếng mưa rơi đứng lại bần thần...
PL 5.1.11