MXTD - 69
Lạc giữa mùa xuân
** Cho tôi, cho em, và cho những chiếc khăn chưa bao giờ hoàn thành : Người ta nói, khi yêu , th́ sẽ không được tặng khăn cho nhau, v́ như thế có nghĩa là chia tay đấy...
Em đan khăn nhưng chẳng dám tặng người
Bởi em thấy nụ cười mong manh quá
Muộn sầu kia phải chăng là khách lạ
Giữa đường đời muôn ngả chợt dừng chân..
Bởi sợ nên em chẳng dám chuyên cần
Đâu biết được là xuân đang dần tới
Màu nắng vàng ấm giữa trời cao vợi
Cuộn len tṛn vẫn đợi để thành khăn..
Em giận ḿnh giận luôn cả mùa xuân
Giận hơi ấm xua tan dần ngày lạnh
Giận đàn én cứ mải dang đôi cánh
Đón nắng về trên mảnh đất quê hương..
Đâu phải người? Em không biết yêu thương
Không thấy vui, vấn vương màu nắng ấy
Mùa đông dài và lạnh lùng đến vậy
Để ai chờ, ai đợi đấy mùa xuân..
Em ngập ngừng đợi cái rét nàng Bân
Chút hơi lạnh lúc nắng dần ấm áp
Chuyện người xưa vô t́nh em lắp ráp
Để t́nh ḿnh đi lạc giữa mùa xuân ...
|