1 + 1
Có một người nh́n một kẻ xa
Vần thơ chan chứa, giọt thương ḥa
Thân c̣, vóc hạc dầm mưa nắng
Thắt dạ âm thầm giọt lệ sa
Có một người đi trong băo tố
Một người đỏ mắt thức canh thâu
Bờ vai thừa chỗ nghiêng không tới
Dơi bóng ai xa, lặng lẽ sầu
Một người cộng một chửa thành hai
Cặm cụi niềm riêng trút vẫn dài
Ai cứ tựa về phương ai nhé
Cho xót xa nào chút nguôi ngoai...
PL 15.2.11