Xem bài viết riêng lẻ
  #7  
Cũ 16-02-11, 09:38 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.797
Thanks: 45.828
Thanked 83.810 Times in 21.712 Posts
Mặc định

MXTD - 06

MỘT NÉT XUÂN

Làm sao mà biết xuân sang
Nếu không chợt thấy trên làn môi em
Làm sao mà biết trăng lên
Mặt em vành vạnh trong đêm, rạng ngời
Làm sao biết được biển khơi
Mắt em thăm thẳm để tôi đắm ch́m.
Làm sao biết được tiếng chim
Nghe em lảnh lót, con tim rộn ràng.

Gặp em sang chợ, qua làng
Ngẩn ngơ tôi trước dịu dàng nét xuân
Dơi theo em bóng xa dần
Giữa mưa bay cứ tần ngần măi thôi.

Giá em buông một nụ cười
Giá tôi dám ngỏ một lời.
Giá như ...


Nhịp điệu lục bát nhẹ nhàng níu ánh mắt tôi không rời...

"Làm sao mà biết xuân sang"... tác giả hỏi ḿnh hay hỏi tôi đây? Tự dưng tôi cũng giật ḿnh... Làm sao biết Xuân sang? Không phải Xuân sang từ khi mai c̣n e ấp... bánh mứt c̣n chưa bày biện... đất trời c̣n chưa rộn ràng xiêm áo sao? Vậy th́ làm sao để biết? Không phải t́m kiếm đâu xa, câu trả lời đă có ở ngay câu tiếp theo:

"Nếu không chợt thấy trên làn môi em"

Ồ... huyền diệu... Hóa ra mùa Xuân đậu trên "môi em" mà chỉ có anh mới nh́n thấy. Tác giả không dùng một từ biểu hiện nào mà người đọc vẫn thấu cảm một nét môi tươi ngời mùa Xuân của em.

Và không chỉ thế. Với anh, em c̣n là "trăng", là "biển", là tiếng chim hót lảnh lót. V́ thế mà "tim anh đập rộn ràng" khi gặp em.

Gặp em sang chợ, qua làng
Ngẩn ngơ tôi trước dịu dàng nét xuân
Dơi theo em bóng xa dần
Giữa mưa bay cứ tần ngần măi thôi.

Một người con gái đẹp rạng ngời như thế, dịu dàng nét Xuân như thế th́ "tôi ngẩn ngơ", "tôi tần ngần" cũng phải thôi.

Tần ngần, ngẩn ngơ để rồi ước ao:

Giá em buông một nụ cười
Giá tôi dám ngỏ một lời.
Giá như ...

Dấu chấm lửng cuối câu khiến tôi nao ḷng quá.
Tôi nh́n thấy một người con trai rụt rè khi yêu. Chỉ dám "giá như"... Càng khiến "em" lung linh huyền ảo. Cái lung linh huyền ảo đủ làm rụt rè bất cứ một ai khi đứng trước.

Sau dấu chấm lửng câu chuyện hẳn c̣n dài. Người con trai có thể sẽ thao thức bao đêm... Có thể sẽ ngơ ngẩn, tần ngần bao nhiêu lần nữa... Có thể sẽ rụt rè ngỏ ư vào một ngày nào đó.... Và có thể sẽ sánh vai cùng em vào mùa xuân tới... Tác giả không nói rơ... mặc t́nh cho bài thơ lửng lơ... ngưng đọng rồi miên man trong ḷng người đọc...

Tôi cũng miên man không dứt dù bài thơ đă hết lâu rồi...
Cầu mong cho người con trai sẽ chạm được vào "em" để mùa xuân sau tôi được đọc tiếp câu chuyện lăng mạn này...

Cảm ơn tác giả đă viết những vần thơ rất hay này!

p/s: PL viết ủng hộ topic, không phải dự thi

Lần sửa cuối bởi phale; 16-02-11 lúc 09:42 AM
Trả lời với trích dẫn
The Following 10 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
hoatigon208410 (16-02-11), Lữ Khách (17-02-11), Nguyễn Việt Hà (17-02-11), Nhím con (16-02-11), Tường Thụy (16-02-11), Thành Phạm (04-11-14), tra sua (20-02-11), traveler (16-02-11), Vịt Anh (16-02-11), Cheal (16-02-11)