MÁI NHÀ BỊ ĐÁNH CƯỚP
Con vẫn nhớ ngày xưa
Mẹ vẫn c̣n là chị giáo làng và bố là anh nhân viên xă
Cơm chỉ toàn rau,một tí thôi thịt cá
Nhường hết cho con...bố mẹ chẳng thích ăn
Thời gian vậy mà thấm thoát qua nhanh
Mẹ đă là bà trưởng pḥng giáo giục,bố đă là ông bí thư thành uỷ
Tiền bạc thật dễ dàng khi người ta nắm trong tay địa vị
Mâm cơm cũng trở nên cầu ḱ...vẫn chỉ mỗi con ăn
Những lần đầu chỉ gợn chút băn khoăn
Bố mẹ không gọi nhau là anh,là em như dạo trước
Có hôm bố về khuya,rượu bia say khướt
Mẹ cũng không chờ,không trách móc giống hồi nào
Đến một ngày con mới hiểu v́ sao
Khi thấy bố cặp kè với những đứa con gái tuổi không xa con là mấy
Khi thấy mẹ với lăo kia mắt đưa t́nh đong đẩy
Thấy nhà ḿnh ngột ngạt tóc tang
Bố mẹ cho con,xe cộ,bạc vàng
Cho con thừa tiền để đă vào là bao nguyên một quán
Cho con quen t́m niềm vui trong những đêm thác loạn
Lại cướp của con hơi ấm một mái nhà
Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 16-02-11 lúc 06:27 PM
|