Chia tay
Chiều sài g̣n
bên ly cafe
Gió bỗng nổi tiếng dương cầm dạo nhịp
Bản sonate dưới màn đêm đặc quánh
Như ngộp thở đè nén cả thời gian
Tại sao ta cứ nghĩ đến miên man
Một chữ t́nh đành ḷng gieo oán hận
Một chữ t́nh để trải ḷng vô tận
Nhưng làm sao tránh khỏi chữ
"vong ân"
Tiếng đàn kia ngươi vô t́nh vội vă
Hối thúc thời gian cứ đến làm chi
Nếu như thanh âm có thể
Dừng lại nốt buồn để người quay bước
............... ra đi
Lần sửa cuối bởi Yeu100C; 17-02-11 lúc 10:15 AM
|