Hăy để anh yên...
Trời phú tính anh đúng mực ḥa
Nói năng mềm mỏng rất nhu a
Ra đường khép nép dành phần thiệt
Xuống phố e dè chịu tiếng ngoa
Vợ thét, ngậm ngùi đùm tặng lệ
Đời trêu, lặng lẽ gói cho quà
Ông trời muốn đánh c̣n e bữa
Vừa đến giờ cơm, em lại la?
Phiêu Dao
|