Đến khi nào
B́nh yên sẽ trở lại trốn đây
Lấp khoảng trống nơi căn pḥng bé nhỏ
Để mỗi tối đi về thôi chua xót
Chờ tiếng phone rung nhẹ măi nôn nao
Đến khi nào
Tôi mới quên được
Một h́nh bóng
một câu nói b́nh thường
Một tối hẹn vội vàng không biết trước
Một nụ cười đôi lúc mới nhận ra
Đến khi nào ảo ảnh mới buông tha
Khi tâm trí lấp đầy bằng dĩ văng
Khi đêm về luôn ồn ào tiếng nhạc
Và người ta đi vội vă về đâu
Mới vừa thôi hạnh phúc đă ngang qua
Thỏa khao khát bên ḷng không yên ả
Một cảm giác điên cuồng không thể tả
Một lửa t́nh nhen nhóm đến rồi đi
Thôi hăy quên đi
để b́nh yên trởi lại ...
Lần sửa cuối bởi Yeu100C; 20-02-11 lúc 04:10 PM
|