Bé này cũng ở cuộc thi xuân
XIN LỖI MÙA XUÂN
Hà Nội chúng ḿnh ngày càng cao,cao nữa...
Dưới chân anh là gạch vữa xi măng
Trên đầu anh là xi măng gạch vữa
Khắp xung quanh là sắt thép loằng ngoằng
Hà Nội chúng ḿnh,một công trường lớn
Anh đi về trên những tấm bê tông
Ngắm cuộc đời qua màn h́nh vi tính
Có biết đâu én chao lượn đầy đồng
Anh cứ ngỡ ḿnh thông tường mọi việc
Từ tổng bí thư khoá mười một tới đây
Đến Lạng Sơn hôm rồi có tuyết
Có biết đâu xuân chỉ thiếu mấy ngày
Cuộc sống này biến anh thành cái máy
Giam hồn anh trong bốn bức tường
Ngày ba bữa nhét đầy cơm rồi chạy
Quên đất trời đang rực rỡ sắc hương
Xin lỗi nhé bé mùa xuân xinh đẹp
Cho anh hôn cánh đào thắm má hồng
Cho anh ôm bé mùa xuân thật chặt
Anh hết khờ,lẫn bé với mùa đông