Xem bài viết riêng lẻ
  #17  
Cũ 23-02-11, 10:58 AM
phale phale đang ẩn
CM Nhị Thập Nhị Nguyên
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 24.805
Thanks: 45.833
Thanked 83.832 Times in 21.719 Posts
Mặc định

MXTD - 04

Mời anh đến quê em

Mùa Xuân này mời anh đến quê em
Cùng vui ngắm trăng lên, chong đèn đêm nấu bánh
Cùng thả thuyền ước mơ trên dòng Hậu giang phẳng lặng
Cùng em với bạn bè đi xin quẻ vận lúc đầu năm!!

Mùa Xuân này anh hãy đến quê em
Bến Ninh Kiều bao năm dài vẫn luôn tình tự thế
Chợ nổi Cái Răng mỗi sớm vẫn xôn xao dù bao thế hệ
Câu Dạ Cổ mãi đậm đà theo từng nhịp sóng dâng

Một lời mời chân thật gửi tới anh
Từ tận đáy lòng thành của người con sông nước
Giá có thể trải hồn ra để cho anh nếm được
Hương phù sa quê em ngọt mát đến dường nào

Những cánh đồng dài cò sãi cánh trời cao
Sóng lúa lao xao nói cười chào Xuân mới
Em sẽ mặc anh xem chiếc áo bà ba ngày mẹ cưới
Mấy chục năm rồi hương rạ vẫn chưa vơi

Em sẽ chỉ anh xem ấm áp những nụ cười
Những giọt mồ hôi ướt đầm lưng áo mẹ
Những vết chim di, đốm đồi mồi trên đôi tay một thời son trẻ
Đã nhạt sắc thời gian cho em chắp cánh ước mơ đời

….Về cùng em Xuân này nhé người ơi…

"Mời anh đến quê em", tiêu đề bài thơ khiến PL nhớ đến giai điệu nhẹ nhàng của bài hát "Mời anh về quê em..."...
Hẳn là ngườ đặc biệt lắm mới được tác giả ưu ái mời "anh" về thăm "quê em" và hằn là "quê em" đặc biệt lắm nên "em" mới muốn giới thiệu cùng anh...

Hãy nghe em:

Mùa Xuân này mời anh đến quê em
Cùng vui ngắm trăng lên, chong đèn đêm nấu bánh
Cùng thả thuyền ước mơ trên dòng Hậu giang phẳng lặng
Cùng em với bạn bè đi xin quẻ vận lúc đầu năm!!


Mùa Xuân vốn đã là mùa vạn vật tươi tắn nhất, tràn đầy sức sống, "quê em" vì thế càng xinh tươi hơn. "Em" đã chọn đúng mùa Xuân để mời anh về...

Ai có chút tình cảm với em đều không thể từ chối trước lời mời nhẹ nhàng:

Cùng vui ngắm trăng lên, chong đèn đêm nấu bánh

Rồi lãng mạn:

Cùng thả thuyền ước mơ trên dòng Hậu giang phẳng lặng

Và gần gũi hơn nữa:

Cùng em với bạn bè đi xin quẻ vận lúc đầu năm!!

Em thật ý nhị lắm, khi sắp đặt một lời mời theo khoảng cách tình thân như thế này...

Chỉ với 1 khổ thơ đầu, em đã khéo léo giới thiệu quê mình - Hậu Giang với cảnh "đêm trăng", "sông nước" thanh bình, yên ả...

Nhưng Hậu Giang không chỉ có vậy, em còn muốn giới thiệu thêm

Mùa Xuân này anh hãy đến quê em
Bến Ninh Kiều bao năm dài vẫn luôn tình tự thế
Chợ nổi Cái Răng mỗi sớm vẫn xôn xao dù bao thế hệ
Câu Dạ Cổ mãi đậm đà theo từng nhịp sóng dâng


Bến Nink Kiều, Chợ Nổi Cái Răng đều là những địa danh nổi tiếng. Ai đến một lần rồi sẽ khó lòng không lưu luyến...
Càng khó lòng quên được câu Dạ Cổ đậm đà, nếu lỡ một lần nghe. Cứ như cảm thấy được nỗi niềm của "em"... "Hãy về thăm và gắn bó"...

Quả thật là như vậy:

Một lời mời chân thật gửi tới anh
Từ tận đáy lòng thành của người con sông nước
Giá có thể trải hồn ra để cho anh nếm được
Hương phù sa quê em ngọt mát đến dường nào


Lời mời từ đáy lòng của người con sông nước mộc mạc chân thành đủ làm rung động lữ khách, huống hồ là "anh"...
Em chân thành những muốn trải hồn cho anh "nếm" cái vị phù sa của quê hương đã ngấm vào trong đó. Hay em muốn chuyển đến anh thông điệp, "em mãi là người con gái miền quê sông nước, dung dị chân chất vì phù sa đã ngấm vào trong từng mạch máu tâm hồn mà dù em có lưu lạc chốn đô thành cũng không làm phai nhạt được"...

Quê em:

Những cánh đồng dài cò sãi cánh trời cao
Sóng lúa lao xao nói cười chào Xuân mới
Em sẽ mặc anh xem chiếc áo bà ba ngày mẹ cưới
Mấy chục năm rồi hương rạ vẫn chưa vơi


Tác giả như vẽ vào trong thơ một miền quê Hậu Giang ruộng đồng bát ngát, thẳng cánh cò bay. Tiếng sóng lúa lao xao trong mùa Xuân thật nao nức lòng người đọc.

Em của tác giả, dễ thương quá, giản dị quá khi "muốn mặc cho anh xem chiếc áo bà ba ngày mẹ cưới". Có còn bao cô gái muốn mặc áo bà ba trong nhịp sống hiện đạii này đâu. Phố thị đầy dãy váy ngắn, áo mỏng đã đành, làng quê bây giờ áo bà ba dường như cũng đang lùi quá khứ... thế mà em vẫn giữ nếp sống giản dị của mẹ ngày xưa. Hẳn là em muốn gởi gắm điều gì nữa khi chọn "chiếc áo bà ba ngày mẹ cưới" phải không? Chiếc áo mẹ đã giữ gìn mấy chục năm "hương ra chưa vơi" như là mẹ đã giữ một nếp nhà cho em lớn lên thành cô gái quê dịu dàng như bây giờ.

Em sẽ chỉ anh xem ấm áp những nụ cười
Những giọt mồ hôi ướt đầm lưng áo mẹ
Những vết chim di, đốm đồi mồi trên đôi tay một thời son trẻ
Đã nhạt sắc thời gian cho em chắp cánh ước mơ đời

….Về cùng em Xuân này nhé người ơi…


Khổ thơ này của "em" khiến tôi cảm động. Làng quê thanh bình, em giản dị, nụ cười người quê ấm áp, mẹ một đời tần tảo... là những gì em muốn giới thiệu cho anh.
Không phải bây giờ người ta sống theo trào lưu mới, chọn người yêu "nhất dáng nhì da thứ ba là mốt" sao? Không phải bây giờ khi yêu nhau người ta thường tìm hiểu "Thu nhập, nhà cửa, chức vị của ba mẹ" sao"

Không phải vậy phải không? Ít ra còn có "em", có "anh" trong bài thơ này.

Tác giả để dành lại hình ảnh "mẹ" ở khổ thơ cuối như một món quà thơm thảo cho người đọc. Em hiền lành, dịu dàng như thế vì em có một người mẹ chịu khó, tảo tần ươm tâm hồn em bằng tình yêu thương của mình. Còn đôi cánh nào vững chắc hơn đôi cánh mọc ra từ trái tim người Mẹ?

Còn chần chừ gì mà không về "người ơi"...!

Cảm ơn tác giả nhé!
Trả lời với trích dẫn
The Following 11 Users Say Thank You to phale For This Useful Post:
Đông Dung (20-03-11), CM4Q (23-02-11), hoatigon208410 (23-02-11), huongnhu (23-02-11), Lữ Khách (23-02-11), LAO HAC (23-02-11), Nắng Xuân (24-02-11), Nhím con (23-02-11), Tường Thụy (23-02-11), Thành Phạm (04-11-14), Vịt Anh (23-02-11)