Sài g̣n 38 độ
Sài g̣n 38 độ
Nắng trườn lên bờ ngực bỏng rát
Nắng trườn lên làn môi khô, khát
Em ước thầm một chút lạnh của mùa Đông
Lạnh của phương xa, ướp bỏng trong ḷng
Ve vuốt làn môi nứt nẻ
Gởi đi ai nhé
Hai phương trời t́m nhau
Em ước tháng ngày sau
Không phải chia nỗi buồn
Nhận về ḿnh số lẻ
Mùa Đông anh dành riêng cho em ẩn ức bầy sẻ
Ngược Sài g̣n bung hạt giống yêu thương
Sài G̣n 38 độ
Đốt ḷng em
Vô thường
Nỗi buồn cũng thành tro lả tả
Trên nhánh t́nh vương vương
Mặt trời ngả ngớn, buông tuồng
Tiếng rạn vỡ va vào nhau lẻng xẻng
Chuông đồng hồ tích tắc bặm trợn
Quàng lên chiều bạc thếch
Lặng im..
Anh ở đâu, nắng cứ măi đi t́m.
Muathusaigon-Phale
|