Cạn t́nh
Người đă bỏ ra đi
Để hồn ai....trống vắng
Gió lặng, nắng thôi vàng
Nuốt sầu...tim ai nặng
Người hiểu là ai nhớ
Người biết tỏ ai buồn
Sao lặng câm đâu đó
Ai lệ ḷng nhẹ tuôn
Nên chăng sầu người lạ
Đáng chăng nhớ người dưng
Đôi khi hồn hoá đá
Rồi mắt lệ phải dừng
Mật yêu thắm trên môi
Hương nồng c̣n vương tóc
Nhưng người quá xa xôi
T́nh c̣n chi để khóc!
SG-2/3/2011
Bụi lại vào phá nhà Thing....nhưng không nhè nữa đâu!
Lần sửa cuối bởi Bụi đường; 03-03-11 lúc 12:31 AM
|