Mơ hồ khói sương
K.
Ngồi đếm buổi chiều trôi rất nhanh
Ḿnh em với chữ, nhớ xây thành
Hạt buồn chấp chới từng dây chuỗi
Dơi phía phương trời...xa bóng anh...
Hun hút những ngày bặt tiếng nhau
Miên man chú nhện thả tơ sầu
Bài thơ em viết, câu nằm lịm
Anh hiểu em... ḷng... đau rất đau?
Muốn gục vào vai người xa khuất
Ngậm ngùi khóc nốt giọt châu dư
Tay không gần nữa... chênh chao ngón
Hóa đá tim câm, đă kể từ...
Thôi chẳng trách ǵ duyên đă nhạt
Rượu hồng khô khốc chén từ ly
Nh́n nhau lần nữa...đau lần nữa
Mộng đă tan ra biết đợi ǵ?
PL 3.3.11