Bổng dưng nuốt lệ vào tim
Để cho mây gió cũng t́m lối theo
Rêu buồn giăng khắp mái nghèo
Tô canh lạnh lẽo quắt queo cong hành
Người đi dưới phố rất nhanh
T́m đường họp chợ cũng thành chân quê
Đêm dài gió gọi lê thê
Tiếng ho của mẹ ê chề đáy tim
Xuân này,bếp núc im ĺm
Chẳng c̣n xao xác,lặng im giữa nhà
Th́ ra,cơm cá nhà ta
Chẳng c̣n đầy ấp như là xuân xưa!
Pd
|