Mong Người
Ngọc Tiên
Ḿnh em quạnh quẽ cứ mong người
Đếm hạt mưa tuôn lệ bỗng rơi
Nhớ thuở nồng say bao mộng thắm
Anh thường vẫn nói chẳng xa rời
Đôi ḿnh cách trở nhớ không nguôi
Mới biết t́nh kia khắc đậm rồi
Hăy đến trao em ṿng tay ấm
Không c̣n lạnh nữa mặc ngày trôi
Măi Bên Em
(kỷ niệm 69)
Anh xin hứa sẽ ở bên người
Cùng đếm bao ngàn giọt nước rơi
Gió cũng theo mây đi khắp chốn
Ḿnh tay nắm chặt, mắt không rời
Một dạ chung t́nh lửa chẳng nguôi
Yêu thương đă hẹn một câu rồi
B́nh minh anh đến cùng em nhé
Nắng rọi môi hồng lạnh bỗng trôi
ntd