MÒN
Nghĩa cạn duyên mòn khó trả vay
Hờn thân trách phận tủi thêm dày
Người đi nhặt mãi không vời đắng
Kẻ ở gom hoài chẳng hết cay
Ngoảnh mặt buông tình đau gót mỏng
Quay lưng thả mộng xót vai gầy
Trăng tàn lẻ bạn ngoài song vắng
Dệt áng thơ buồn gửi gió mây
TS 28.03.2011
Tại sao...???
Nửa kiếp ưu phiền cứ bủa vây
Hờn duyên phận mỏng xót xa dày
Còn thương nhớ mãi ôm nồng ấm
Để ngóng mong hoài ngậm đắng cay
Lạnh ủ niềm đau vào mắt biếc
Buồn rơi nỗi hận xuống mi gầy
Sông đời dạt nổi mười hai bến
Chẳng được phiêu bồng tựa áng mây
QN
28/3/2011
CÁCH
Lỗi hẹn vong nguyền xót tủi vây
Tình xưa đã khép phủ sương dày
Bao ngày lá rụng môi còn chát
Mấy độ hoa tàn mắt vẫn cay
Ngõ vắng đìu hiu làn khói mỏng
Thềm hoang quạnh quẽ ánh trăng gầy
Bờ yêu cách biệt hồn băng giá
Lệ đẫm rơi nhòa cả bóng mây
TS 29.03.2011
Tiếp với Trà nè...
Nghẹn lời
Sông đời nghịch cảnh cứ hoài vây
Bão táp bao phen luống dạn dày
Hận tủi vương mang câu nghĩa nhạt
Thương sầu khổ lụy chữ tình cay
Ôm cầm biển lớn chao thuyền nhỏ
Lạc nẻo đường xa ngã bóng gầy
Kỷ niệm theo về trên lối cũ
Mưa lòng chợt đổ nhạt nhòa mây
QN
29/3/2011
Lần sửa cuối bởi CM4Q; 20-05-21 lúc 05:27 AM
|