Cắn
Cho em cắn nhẹ vào môi anh
Bên dưới nhân trung, chỉ một vành
Ừ hăy xé tan trời ảm đảm!
Chỉ c̣n hoa bướm với chim oanh
Cỏ êm vườn dịu, anh nằm đây
Hăy cắn anh đi...cắn giữa ngày
Cho thế đứng nh́n, anh thỏa dạ
Cho mây nấn ná, tức quên bay
Lịch sử sẽ ghi và để đời:
"Một người chỉ cắn một người thôi!"
Ráng chiều pha thắm hai con mắt
Rực đỏ con tim của mọi người!
PD
|