Hồn QUÊ
HỒN QUÊ
Hai tiếng đồng quê vẫy gọi ḿnh
Đường về quê ngoại nắng lung linh
Đi trong biển lúa, say hương lúa
Xao xuyến ḷng ta, nặng nghĩa t́nh
Gặp được nhau đây nhớ thuở nào
Nắm bàn tay cũ dạ nao nao
Bao năm cách biệt ḷng vương vấn
Thương nhớ sẻ chia, giọng nghẹn ngào
Bỗng thấy con tim đập thậm th́nh
Hồn quê khơi dậy nét duyên xinh
Đêm xuân khuấy động trời quê ngoại
Tiếng trống chèo rung vọng mái đ́nh...!
Tuấn Phong
|