Trả Cho Em
Một chiều buồn, nắng vàng nhạt- Vũng Liêm
Anh lê bước thả hồn về dĩ văng
Hoàng hôn nhạt nắng
Bước chân anh cay đắng nẻo đường trần
Rồi đêm về thắp những ánh tinh lân
Sương rơi nhẹ đôi bờ vai nức nở
Ḷng anh bở ngỡ
Nổi nhớ em cứ len nhẹ đêm về
Một ḿnh anh lặng lẽ dưới trời
V́ sao đêm đang dần ch́m giấc ngủ
Gió đưa hương lựu
Nhắc anh quên một bóng dáng nụ cười
Chẳng trách em và cũng chẳng trách trời
Anh chỉ trách v́ ḿnh yêu nông nổi
Mây bay gió thổi
H́nh bóng em nay cánh nhạn cuối trời
Đă biết yêu, biết nhung nhớ một người
Biết đau khổ, biết chờ trong ảo vọng
Một thời hoa mộng
Trả lại em!Lời cuối của cuộc t́nh.
|