Giờ Trong Tôi Chỉ C̣n Là Kỷ Niệm
(kỷ niệm 93)
Ngọc Tiên
Kỷ niệm ơi yêu thương xưa da diết
Bỗng ùa về như thác lũ trào dâng
Những mặn nồng yêu dấu thuở tṛn trăng
Lời tha thiết ngọt ngào trao hạnh phúc
Giờ không anh chỉ c̣n tim thổn thức
Nhịp bơ thờ day dứt nhớ khôn nguôi
Giọt lệ nào tuôn mặn đắng bờ môi
Cảnh c̣n đó mà người xưa biền biệt
Theo năm tháng phai dần người quên hết
Chỉ riêng tôi khóc bởi vết đau yêu
T́nh vỡ tan chua xót lệ rơi nhiều
Trót khờ dại để từng chiều tiếc nuối
Dỗ Giấc Yêu Xưa
(kỷ niệm 94)
Tôi cũng thế, đă từng yêu đắm đuối…
Như trên rừng, con suối chẳng buồn xa
Như mây kia quấn quưt ánh trăng ngà
Như tia nắng chan ḥa bên cỏ ấm
Rồi một thuở đại ngàn vang tiếng sấm…
Mây hóa thành lấm tấm hạt mưa rơi
Đóa hoa xinh tan nát vẻ rạng ngời
Con suối ấy ĺa đời sang biển cả!
Mùa thu đến lá vàng bay lả tả
Kỷ niệm buồn đau quá phải không em?
Tôi quơ tay ôm lấy bóng từng đêm
Dỗ ai đó say mềm bao giấc ngủ!
Ngoài sân vắng… đóa quỳnh hương ủ rũ…
Khúc nhạc t́nh, vang đủ nốt sầu chưa?...
Trên bầu trời lốm đốm vạt sao thưa
Nhưng trong dạ bỗng quá thừa thương nhớ!
ntd