Giọt Đắng
Ngọc Tiên
Người đi bỏ lại những êm đềm
Kỷ niệm khi xưa chạnh nhớ thêm
Lặng lẽ vầng trăng soi mấy dặm
Âm thầm ngọn lửa đốt bao niềm
Cô đơn hứng giọt mưa trong tối
Quạnh vắng ôm làn gió giữa đêm
Chợt nỗi sầu dâng vương khóe mắt
Nào hay lệ đổ rớt bên thềm
Nỗi Niềm
(kỷ niệm 95)
Chẳng khó lời êm ngại chữ đềm
Thơ buồn họa măi sẽ buồn thêm
Sương giăng đỉnh núi nhiều tâm sự
Gió cuộn đầu non lắm nỗi niềm
Khắc khoải mưa rền trong bóng tối
Âu sầu tiếng nấc giữa màn đêm
Như than như oán t́nh quay quắt
Vắng vẻ ḿnh ai đứng cạnh thềm
ntd
hihi... khó quá