Có khi nào...
Có khi nào bấm phím nhắn tin
Anh hiểu được niềm đau em chịu đựng
Em đă cố dỗ ḷng ḿnh hờ hững
Vẫn tủi hờn, ngồi khóc những đêm khuya
Đă vạch trăm lần ranh giới ngăn chia
Gai phía đó vẫn vươn cành châm chích
Chợt thấy quanh nhau, hố buồn tịch mịch
Ngụp lặn nửa đời... chưa hẹn nguôi thôi
Rượu hồng nào chừ đắng đót trên môi
Xa xót quá chợt nghe ḷng biếng sống
Một cánh buồm côi... mỏi ṃn biển động
Em muốn ru ḿnh một giấc ngàn thu...
Muốn gởi cho anh một bức tâm thư
Viết bằng lệ, nghe chừng c̣n chưa đủ
Em sẽ cắt tay ḿnh gom máu ứ
Viết nốt một lần... trả hết nợ t́nh đau
Có khi nào anh ngoảnh lại phía sau...
PL 3.5.11