NGƯỜI ĐI T̀M HẠNH PHÚC
Chuyện kể rằng có một người đi t́m hạnh phúc
Gói ghém hành trang rời khỏi quê hương
Chàng đi t́m vùng đất thân thương
Mà ở đó chàng sống...không như đang sống
Chàng đi măi....
Qua bao làng xóm
Qua những núi đồi
Qua những vực sâu...
Chẳng bao giờ chàng nghĩ ḿnh sẽ quay đầu
Rồi ta sẽ gặp...chàng cắn răng bước tiếp
Chàng đi măi đôi chân không biết mệt
Nắng không làm chàng cạn kiệt mồ hôi
Mưa không làm chàng nản chí buông trôi
Gió không thổi bay quyết tâm chàng được
Đến một ngày,một ngày không hẹn trước
Con tim chàng dừng lại chốn này
Ấm áp quá...nắng gió cũng ngất ngây
Cảm giác yên lành dường như quen thuộc
Chính là nó... nơi chàng thầm mong ước
Hạnh phúc là ở đây
Có một điều chàng trai ấy đâu hay
Đă quá lâu rồi...qua thời gian cái ǵ cũng khác
Khung cảnh thân quen cũng khiến chàng ngơ ngác
Ai ngờ đâu trái đất vốn h́nh tṛn
Có những thứ những tưởng sắc son
Lại là thứ chàng trai từng ngoảnh mặt
Hạnh phúc trong tay ta không giữ chặt
Ta đi t́m tận đẩu tận đầu
Đi một ṿng tṛn trở lại nơi bắt đầu
Ta lại thấy dường như mới mẻ
Ôi hạnh phúc sao khôi hài đến thế
Và những chàng trai vẫn cất bước hành tŕnh....
Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 05-05-11 lúc 01:35 PM
|