Vẩn vơ
Vẩn vơ buổi sáng một ḿnh
Lá bàng dăm chiếc đi t́m gió chơi
Mười giờ trên vạt cỏ phơi
Khóm hoa cúc dại đứng cười với nhau
Nắng vàng vội vă về đâu
Ngồi bên ngạch cửa tô màu kẻ mi
Con đường hết đứng rồi đi
Nghe ṿng xe giỡn thầm th́ xôn xao
Bướm vàng đập cánh nôn nao
Chú chim giấu mỏ ngậm vào ưu tư
H́nh như chỉ mỗi ta dư
Rỗng rênh buổi sáng, ngồi thừ làm thơ...
PL 6.5.11