Xót
Bạn ơi...
Lệ đổ âm thầm xót quá nhau
Thôi ai, gói lại trái tim sầu
Hờn Tơ mối lỏng người cay mắt
Trách Nguyệt duyên hờ bạn đắng châu
Chén rượu nan cầm thương chiếc bóng
Màu vôi khó quệt xót cô lầu
Lênh đênh nửa kiếp sông đời lạnh
Bến nọ xa vời biết ghé đâu?
PL 10.5.11
P/s: T́nh yêu vừa nhân từ vừa độc ác. Có thể đưa người ta lên non hạnh phúc mà cũng có thể đẩy người ta xuống hố tuyệt vọng... Ôi...t́nh yêu!