Xem bài viết riêng lẻ
  #7  
Cũ 10-05-11, 06:28 PM
Avatar của Vịt Anh
Vịt Anh Vịt Anh đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Dec 2010
Bài gửi: 1.095
Thanks: 3.057
Thanked 4.921 Times in 1.097 Posts
Mặc định

Quote:
Nguyên văn bởi Phiêu Dao Xem bài viết
Cách đây 2 năm khi tôi mới biết viết thơ.
Những bài thơ của tôi chủ yếu tập trung nhiều vào t́nh yêu, viết bằng cảm xúc, và thơ rất ngố. Tôi thường đăng trên vnthuquan. Nơi này, có khá nhiều thi sĩ thực thụ, v́ trước đây, tôi vẫn nghĩ thơ của ḿnh hay, đăng ở diễn đàn nào cũng có người hưởng ứng, b́nh chọn nên khi bị vài người ở vnthuquan chê, nên tôi sanh tâm khó chịu.
Bây giờ, tôi đọc lại những bài thơ đó, cảm thấy "non", toàn viết trên trời, nên cũng hiểu được :"tại sao người ta nói rằng thơ thẩn của ḿnh khó hiểu"

Làm thơ chỉ ngại có vài điều
Viết nhiều, đời chẳng hiểu bao nhiêu
Cứ thế,tự dưng ḿnh hóa dại
Lẩn thẩn ngày đêm, chiều lại chiều

Làm thơ chỉ ngại có vài điều
Viết nhiều, mà túi hết tiền tiêu
Cứ thế, tự dưng vợ hóa dại
La ó ngày đêm, chiều lại chiều
pd

Bây giờ, tôi đề cao tính chất hiện thực trong thơ. Bài thơ phải nêu lên được những vấn đề đáng suy ngẫm và có thật.
pd
.Ví dụ về bài này nà

Bến Mi Lăng
Yến Lan


Bến My Lăng nằm không, thuyền đợi khách,
Rượu hết rồi, ông lái chẳng buông câu.
Trăng th́ đầy rơi vàng trên mặt sách,
Ông lái buồn để gió lén mơn râu.

Ông không muốn run người ra tiếng địch,
Chở măi hồn lên tắm bến trăng cao.
V́ đ́u hiu, đ́u hiu, trời tĩnh mịch,
Trời vơ vàng, trời thiếu những v́ sao.

Trôi quanh thuyền những lá vàng quá lạnh
Tơ vương trời, nhưng chỉ rải trăng trăng.
Chiều ngun ngút dài trôi về nẻo quạnh,
Để đêm buồn vây phủ bến My Lăng.

Nhưng đêm kia đến một chàng kỵ mă,
Nhúng đầy trăng màu áo ngọc lưu ly
Chàng gọi đ̣, gọi đ̣ như hối hả
Sợ trăng vàng rơi khuất lối chưa đi.

Ông lăo vẫn say trăng, đầu gối sách,
Để thuyền hồn bơi khỏi bến My Lăng.
Tiếng gọi đ̣, gọi đ̣ như oán trách
Gọi đ̣ thôi run rẩy cả ngành trăng.

Bến My Lăng c̣n lạnh bến My Lăng
Ông lái buồn đợi khách suốt bao trăng.



Bến My Lăng không có thật,bài thơ cũng chẳng có "hiểu đời",chỉ đơn giản là đẹp,đẹp như một giấc mơ,trong trẻo và huyền ảo vô cùng.Dường như Bến My Lăng đă chạm đến ranh giới của tiên cảnh.
Đó,dù viết chuyện trên trời và "khá là nhảm" nhưng thơ hay cứ hay như thường
Signature: Anh gánh t́nh yêu trên cái lưng cong
Một ngày chợt nhận ra ḿnh đă là thằng gù từ lúc nào không biết
Thằng gù nhà thờ Đức Bà c̣n có Esmeralda để yêu da diết
Anh yêu em ôm cái lưng gù

Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 10-05-11 lúc 06:36 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to Vịt Anh For This Useful Post:
CM4Q (10-05-11), kehotro (10-05-11), Phiêu Dao (11-05-11), úm_bala (10-05-11)