Quote:
Nguyên văn bởi minhlatiennu
Người vời xa... khắc khoải
Đâu biết kẻ mỏi ṃn
Nghe giọt sầu tê tái
Mắt lệ nhớ héo hon
Rồi một buổi trăng tṛn
Lữ khách xuôi ḍng ghé
Chốn cũ vẫn sắt son
Chờ nhau... tương phùng nhé!
|
Bao mùa rồi chưa ghé
Đau giằng xé tim non
Mơ trăng khuyết lại tṛn
Cho xinh gịn chốn cũ
|