Theo quan điểm của tôi, một điều tưởng chừng vô lư và ai cũng công nhận là vô lư, th́ chí ít cũng có 1 phần trăm là có lư. Cho nên, không có lư lẽ nào là đúng tuyệt đối hay sai tuyệt đối cả!
Cách đưa những vấn đề(mà mọi người cho là vô lư) lên diễn đàn để thảo luận, là một cách hữu hiệu để t́m 1 phần trăm có lư trong các vấn đề đó. Bởi bản thân ḿnh không t́m ra được chân lư từ vốn kiến thức hạn hữu, nên phải nhờ đến nhiều người. V́ thế, ta không nên sợ tranh luận, mà nên xem tranh luận là cuộc khai phá mở rộng tri thức ḿnh.
Có một câu hỏi như thế này: "Đấu tranh là để phát triển hay để suy tàn"?
Nếu đấu tranh là suy tàn, th́ sẽ không có cách mạng, sẽ không có sự thay đổi cái cũ(đă hư hỏng) thành cái mới( tân tiến), Nếu xem đấu tranh là đổi mới, vậy th́ những ngôi nhà đỗ nát do bom đạn, những người chết trong cuộc chiến sẽ gọi là ǵ?
V́ thế, sẽ không bao giờ dứt tranh luận....
Tóm lại, tranh luận đă là cuộc sống. Đi ra chợ, mua một con cá cũng phải trả giá với người bán.Tuy nhiên, cũng thừa nhận :"Ḷng tự ái là kẻ tù của tranh luận lành mạnh và là bạn thân thiết với tranh luận ích kỷ, vặt vănh".
pd
|