Khoảng lặng
Có khoảng lặng lấp hoài không đầy được
Nên chúng ḿnh thành Chức Nữ - Ngưu Lang
Anh gối chiếc nh́n trăng và thao thức
Em pḥng côi nghe gió lạnh song tràn
Ôi khoảng lặng không ai đào ai xới
Mà từng thu mải miết rộng thêm ra
Ngân Hà vẫn một dải cầu vời vợi
Đợi chân người, chỉ vọng gió mưa qua
Anh không nói, hay là t́nh đă hết?
Giếng không đào mà mọc giữa tim yêu
Ta ngắc ngoải lần sa chân xuống đó
Nửa đời trèo không nổi vách lan rêu...
Đêm đă quá, ngồi vin thơ hỏi măi
Mưa ngập trời, Ngưu Chức vẫn xa xăm
Anh có đợi em về theo tàu muộn
Rượu t́nh nào pha sẵn để em thăm?
PL 13.6.11