Không đề
Nghe lặng lẽ nỗi buồn ai để lại
Ta thẫn thờ, dạo măi lối vườn không
Chim thôi hót trong ṿm cây xanh lá
Giữa thênh thang trăm niềm nỗi bềnh bồng...
Đời có lúc không thể như tranh vẽ
Bao thác ghềnh trên lối đợi, nào hay
C̣n ta tựa những hạt mè rang dập
Phải nát ḷng mới da diết hương bay?
Điều nghĩ ngợi đi ṿng vo quanh ghế
Rắc hạt vào trong ngày vắng dửng dưng
Nghe thương quá những mắt nh́n đau đáu
Dơi theo ai mà đếm bước tần ngần...
Giá có thể... (đă biết rằng không thể)
Ta đổi ḿnh, gánh bớt những cam go
Giá hạnh phúc, cũng dễ dàng bẻ nửa
Sẽ chia người, không một chút so đo...
PL 14.6.11