Thuở Dấu Yêu
(họa Chẳng C̣n Ǵ Để Nhớ - Khoảnh Khắc Tina)
(ntd-mltn 228)
Ngọc Tiên
Chẳng c̣n ǵ để nhớ
T́nh Ơi! - Trang 2 - Sông T́nh Yêu - Nơi T́nh Yêu Bắt Đầu
Vẫn c̣n đây nỗi nhớ
Lúc tiễn bước người đi
Những giọt lệ phân ly
Rót vào tim mặn đắng
Vẫn c̣n đây nỗi nhớ
Ḿnh có Khoản thời gian
Yêu dấu chẳng phai tàn
Trao cho nhau tất cả
Vẫn c̣n đây nỗi nhớ
T́nh thơ ngọt gửi vào
Mà bất chợt xuyến xao
Níu chân người khách văng
Vẫn c̣n đây nỗi nhớ
Những nồng cháy t́nh anh
Cùng thề với cao xanh
Yêu đến ngày tuổi hạc!
Nhớ Suốt Đời
(họa Chẳng C̣n Ǵ Để Nhớ - Khoảnh Khắc Tina)
(ntd-mltn 231)
Chẳng c̣n ǵ để nhớ
T́nh Ơi! - Trang 2 - Sông T́nh Yêu - Nơi T́nh Yêu Bắt Đầu
Hằng đêm tôi vẫn nhớ
Giọt sương buồn rơi đi
Chẳng kịp lời từ ly
Nghe tim ḿnh chát đắng
Bao ngày tôi vẫn nhớ
Ánh nắng tràn không gian
Bờ môi nào lụi tàn
Đă từng cho tất cả
Nhiều năm tôi vẫn nhớ
Muối biển mặn xát vào
Sóng ḷng dâng xôn xao
Thuyền đâu c̣n lai văng
Suốt đời tôi vẫn nhớ
Tiếng em hỏi sao anh
Thuở c̣n mái đầu xanh
Đến giờ mang tóc hạc
ntd
Giữ Riêng Ḿnh
(họa Chuyện Chúng Ḿnh – thơ ĐL – Dp5)
(ntd-mltn 232)
Chuyện chúng ḿnh (thơ ĐL dp)
Trời cao quả thật rất vô t́nh
Đă khiến anh hùng phải dụng binh
Sóng mắt giam chân người lăng tử
Làn môi níu bước kẻ đăng tŕnh
Say v́ một suối khe huyền bí
Gục bởi hai đồi núi thánh linh
Mới biết nhân gian đều ích kỷ
Nên ai cũng muốn giữ riêng ḿnh
ntd
Trở Lại Nhà Xưa (thơ ĐL- ntd)
(ntd-mltn 233)
Nỗi bi ai (thơ ĐL dp)
Lạnh lẽo sương chiều phủ xuống vai
Rơi trên mặt cỏ, ướt đôi hài
Thềm xưa gạch vỡ người xa khuất
Chậu cũ hoa tàn sắc nhạt phai
Rách chiếc khăn thêu nền tĩnh vật
Long khung bức họa cảnh sơn mài
Xem qua nét vẽ c̣n sinh động
Thấp thoáng như vừa gặp dáng ai
ntd
|