ĐÀ LẠT PHƯỢT 3
Họ Đàm trỗi giọng thoáng sầu loang
Đà Lạt hoàng hôn ch́m hỗn mang
Quạnh quẽ hồn ai đơm giá lạnh
Thông buồn lặng lẽ giọt tuôn tràn
Voi Beckham trước khi bị...thịt!
Mở máy ra, tính viết tiếp bài về Đà Lạt cho thơ mộng chút. Thí dụ như: Tả lên Langbiang, trèo thác Datanla, dạo thung lũng t́nh yêu chẳng hạn…Nhưng thật t́nh tôi không có cảm xúc chi. Mấy thằng bạn tôi thường nói hoặc khuyên nhau khi muốn đi Đà Lạt rằng: “Nếu đi Đà Lạt mà đi …solo! Th́ tối nên ở lại KS mà …đập đầu vô gối chết quách cho rảnh nợ!” Hic! Bạn thử đi Đà Lạt một ḿnh, không có…”một nửa” đi theo xem lời nhắc nhở trên có đúng không nhé! C̣n tôi v́ …trót dại làm lái xe cho người, nên đành chấp nhận cảnh quân chủng…pḥng không! Thôi th́ ngắm thiên hạ…"lớp lớp" cũng đỡ ghiền vậy.
Langbiang hùng vĩ...
Datanla kiêu kỳ...
Như...dzầy không bảo sao không ..chít!
Sáng ngày hôm sau ở Đà Lạt, ngủ nghê no nê, thần sắc đă dần tươi tỉnh, mọi người muốn được đi mua sắm ǵ đó. Tất nhiên điểm đến hàng đầu phải là chợ Đà Lạt. Tôi tải 5 người khách thân yêu của tôi đến chợ Đà Lạt. Ôm một ṿng quanh ṿng xuyến (bùng binh) trước mặt chợ, rất kỹ lưỡng tôi thả khách ở băi đậu xe quy định, ở dưới chân cầu thang đi bộ ven chợ. Ai chưa điều khiển xe 4 bánh tới chợ Đà Lạt nên nhớ kỹ. Thả khách ở trước mặt chợ, rất có khả năng bạn sẽ lănh một biên bản dừng đỗ xe sai quy định. Mặc dù không có bảng, nhưng ta phải ngầm hiểu. Xung quanh bất kỳ ṿng xuyến nào cũng mặc định: Cấm dừng và đỗ xe!
Chợ Đà Lạt
Tất nhiên tôi sẽ ở ngoài xe, kiếm cách giải khát tại chỗ bằng ly sữa đậu nành hoặc đậu xanh nóng quen thuộc. Để 5 người khách..thân yêu tự do mua sắm cho đến khi quay lại. Thói quan sát thiên hạ lại nổi lên. Tôi thấy ở nơi đỗ xe cạnh chợ Đà Lạt có những điều được lẫn không được...Sau đây tôi nêu một thói quen của người nước ngoài. Nghe có vẻ lại …trớt quớt như bài trước! Nhưng chúng ta cũng vẫn thử xâu chuỗi lại xem sao nhé.
Người nước ngoài rất đông tại Đà Lạt
Người nước ngoài (đa phần là Tây) có một thói quen rất dễ nh́n thấy nơi họ. Đó là: Khi ngạc nhiên hoặc bất b́nh về điều ǵ đó nơi cá nhân hoặc cộng đồng chung quanh họ đem lại. Khuôn mặt họ giăn ra, mắt tṛn xoe lạ lẫm, kèm theo một động tác quen thuộc là: Ch́a hai tay về hai bên và nhún vai!
Ngay mặt trước chợ Đà Lạt, là một công viên tṛn như một bùng binh (tiểu đảo) kèm theo là tượng đài và hoa cỏ rất đẹp mắt. Ở đây luôn luôn có những người buôn bán hàng rong như bong bóng, hàng lưu niệm, các loại tṛ chơi của Trung Quốc, băng đĩa v.v...Cư dân bán các loại hàng này, thường là dân ngụ cư ở các tỉnh miền Trung và miền Bắc.
Mỗi người thường đeo một cái mẹt, cái thùng di động. Thích chỗ nào th́ họ ...hạ trại chỗ đó. Có bảo vệ hoặc trật tự đến th́ họ đeo lên vai dời chỗ khác là xong chuyện! Những người này th́ ít ảnh hưởng, không xả rác mà có khi c̣n làm cho Đà Lạt sặc sỡ thêm tí chút, ngoài sắc màu của hoa ra...
Kế bên công viên là một dải cầu thang tự hành. Nhờ đó, người đi bộ có thể từ chợ Đà Lạt, đi tắt lên khu Hoà B́nh hoặc về khách sạn của ḿnh rất gần, trên đường Nguyễn Văn Cừ hoặc Nam Kỳ Khởi Nghĩa
Trước bậc thang là một khoảng sân rộng, được mặc định là băi đỗ xe 4 bánh cho người đi chợ Đà Lạt (Có thu phí). Có nhiều biển cấm bán hàng rong đặt nhiều nơi.
Cầu thang bộ lên khu Hoà b́nh
Vậy nhưng, chẳng bao giờ những biển đó có tác dụng. Người ta vẫn vô tư bày bán đủ thứ: Hàng lưu niệm, sữa đậu xanh, đậu nành, đồ khô, hột vịt lộn. Họ bày những bộ bàn ghế bằng nhựa nhỏ gọn rồi cứ thế mà...́ xèo!
Có lần tôi lùi xe vào băi đỗ, trước đó một hàng xe đă đỗ sẵn chỉ chừa lại đúng một "cái lỗ" (thuật ngữ của driver) cho xe tôi vào. Gần đó bà bán đồ nướng trên xe đẩy cản đường tạo khó khăn cho việc lùi xe.Bà ta vẫn dửng dưng xem tôi ...múa volant! Mà chẳng hề có cử chỉ ǵ, chứng tỏ là nhích cái xe đẩy ra một chút tạo thuận lợi cho tôi..
Tất nhiên tôi vẫn vào được dù khó khăn hơn. Thay v́ chỉ đánh tay lái một lần th́ tôi phải làm 5, 6 lần một thao tác kèm theo sơ xuất có thể xảy ra là va quẹt với cái xe đẩy đó. Tôi thừa biết đó là thâm ư của bà bán hàng có xe đẩy, hoặc thêm ai đó nữa. Họ chỉ chờ thế là sẽ vu vạ rồi bắt đền.
Sau khi đỗ xe, tôi quan sát gần đó có 2 vị khách Tây một nam, một nữ đang ngồi chung với một HDV người Việt trên những chiếc ghế nhựa dă chiến để giải khát. Tôi biết họ quan sát việc này từ đầu.
Kiếm nơi thế này mà sống...
Một lát sau, tự dưng tôi thấy những người bán hàng rong ấy, nháo nhào thu gom bàn ghế, nhanh chóng đẩy những chiếc xe tự chế ấy vào sát bên dăy ki ốt bán hàng vải, trật tự được văn hồi rất nhanh. Th́ ra một xe trật tự mau chóng đến, ra vẻ dọn dẹp mà chẳng bắt ai. Hai người khách Tây bị đuổi đứng lên để lấy ghế. Mặc dù họ chưa dùng xong món giải khát mà họ đă trả tiền. Tôi lại thấy cái động tác xoè hai bàn tay sang hai bên rồi nhún vai...rơ Tây!
Hắn làm ...xấu cả cái xe!