cà phê một ḿnh
Chiều nhạt nḥa, làn khói thuốc mong manh
Ly cà phê đắng và môi em ngọt
Rơi rớt đâu đây, nắng cuối ngày c̣n sót
Tiếng nhạc buồn đặc quánh cả không gian
Viên đá tan mà nỗi nhớ chưa tan
Nén tiếng thở dài, bản t́nh ca vừa tắt
Những mênh mang giấu vào trong đôi mắt
Đă bao giờ ta chạm được ḷng nhau
Rồi ngày mai yêu dấu sẽ cũ nhàu
Hai tâm hồn sẽ đi về hai hướng
Sao em vẫn ngồi đây,
ngập ch́m trong tưởng tượng.....
Đối diện ḿnh, anh lặng lẽ suy tư
Em gói lại những phù phiếm tàn dư
Cà phê khóc, li ti bao nước mắt
Gió vẫn thở than những niềm riêng vụn vặt
Thắt lại giày,
....đă muộn lắm....
..............về thôi...........
Lần sửa cuối bởi Ban Mai Xanh; 16-07-11 lúc 08:49 PM
|