1||1
Em đừng khóc nữa, bỗng dưng tôi...
Cảm thấy tâm can ră nát rồi...
Chẳng nhẽ giờ đây như vậy...chắc...
Hay là thủa ấy phải chăng...thôi...
Men t́nh đă hết đành sang đoạn...
Lửa ái c̣n đâu cũng tới hồi...
Nước mắt lau đi, như thế sẽ...
Em đừng khóc nữa, bỗng dưng tôi...
MR 31.07.2011
Chớ...
Chớ dỗ làm ǵ mặc kệ tôi...
T́nh thơ bỗng chốc đă tan rồi
Nguyền xưa nếu giữ th́ sao ... chắc...
Nguyện cũ mà ǵn sẽ chẳng ... thôi...
Mượn cớ không ân trời nghĩa đoạn
Làm câu hết nợ chữ duyên hồi
Giờ đây vĩnh biệt ... xin đừng măi...
Chớ dỗ làm ǵ mặc kệ tôi...
Trúc Nhă
1Aug2011
Mấy hôm nay đau đầu, x́ trét quá nên giờ mới họa được với các sếp
Khổ
Mun giờ hâm quá, khổ thân tôi
Giă biệt từ đây hết tụ rồi
Rảnh lại đề thơ mang tặng nhỉ
Buồn th́ phóng bút gửi lời thôi
Ngày hai bữa nhậu – t́m đâu nữa
Tối một lần phê – biết có hồi
Ả nớ là ai, mềnh đă gặp?
Mun giờ hâm quá, khổ thân tôi
LK 2.7.11
|