Quote:
Nguyên văn bởi Nothing
Anh nhớ em
Anh nhớ em, dường như em không thấy
Nên nén ḷng ḿnh anh biết thế thôi
Em bảo anh trông lạnh lùng đến vậy
Biết yêu không mà nói nhớ, hỡi người
Đă nhiều lắm những lần anh thức trắng
Viết tên em mong nỗi nhớ vơi dần
Mà sao khó khi sóng ḷng không lặng
Dồn dập hoài đẩy nỗi nhớ hằn sâu
Anh nhớ em, dường như ḿnh anh nhớ
Nên băo ḷng chỉ tao tác ḿnh anh
Đôi lúc sợ duyên t́nh kia lỡ dở
Bởi v́ yêu một phía cũng không đành
Anh nhớ em và sẽ luôn như thế
Chỉ riêng em
Gạt nỗi nhớ đâu rồi
23.5.11
|
NHỚ
Ai bảo người yêu mà không dám nói
Nỗi nhớ thầm cứ len lỏi trong tim
Để hằng đêm phải thao thức kiếm t́m
mắt môi ấy....
nhớ cuồng điên ngây dại
Từng đêm trắng
từng đêm buồn hoang hoải
nỗi nhớ thầm
trải tận ngút ngàn mây
làn hương ngọt
quyện nỗi nhớ ngất ngây
Đêm khắc khoải,
đêm hao gầy ...
...buốt giá....
dấu yêu nào sao mà xa....
...xa quá....
Chiếc lá vàng rụng khẽ,
sợ đêm đau
Hỏi bao giờ
mới chạm được ḷng nhau?
Từng đêm trắng
quánh đặc màu nỗi nhớ
này gió lặng
để nghe đêm than thở
Sao nhớ hoài...
...nhớ măi.........
...nhớ khôn nguôi......?
(nay không đi mượn nữa chú No à
)