hạ mười sáu
tháng năm về, phượng lại nhớ bâng khuâng
những sắc đỏ nhức nhối ḷng thiếu nữ
người xa khuất tận phương trời viễn xứ
có nhớ về, thưở ấy, một hạ xưa....
anh và em , đạp xe những chiều mưa
tuổi mười sáu, chưa một lần biết nhớ
những xốn xang vẫn c̣n hoài dang dở
mưa ướt tiếng cười trong trẻo đến hồn nhiên
hạ xưa ấy, mưa dai dẳng triền miên
rối tháng tám, hai đứa cùng nhập học
anh chỉ cười, gọi em là...con nhóc
bé thế mà...sắp đại học rồi nha
kỉ niệm cũ, tưởng đă xa thật xa
Mỗi hạ về, mỗi mùa hoa phượng nở
Lại cựa ḿnh trong em bao nỗi nhớ
Hạ thở làn hương cũ...tuổi mộng mơ.....