Nỗi niềm mưa !
Có bao giờ anh t́m lại ngày xưa
Cơn mưa ấy nhạt nḥa trong kư ức
Cơn mưa ấy biết bao giờ là thực
Khi thời gian nức nở bởi tiếng mưa
Đă bao giờ anh nhớ đến em chưa ?
Khi ngắm mưa một ḿnh bên hiên vắng
Đă bao giờ anh mong em như nắng ?
Khi mưa về ướt lạnh bởi vắng nhau
Có bao giờ anh thấy tim nhói đau
Khi chiều nao mưa về giăng trên phố ?
Hay với anh chỉ là niềm hoài cổ
Mưa đến rồi anh nhớ đến em không ?
HN
Mưa Huyền Thoại
(ntd-mltn 298)
Ngọc Tiên
Hạt mưa này anh có nhớ hôm xưa
Mưa huyền thoại vẫn c̣n bao hồi ức
Kỷ niệm ấy thoáng đâu đây rất thực
Khi mỗi lần em ngắm những cơn mưa
Nhớ thật nhiều anh có biết hay chưa
Tim thổn thức nghẹn ngào khi xa vắng
Chiều mưa rơi để hững hờ giọt nắng
Đến bao giờ mới được phút gần nhau
Lối em về sầu tím một niềm đau
Cứ dơi mắt trông về nơi cuối phố
Mưa se lạnh ước ṿng tay quàng cổ
Và khẽ khàng âu yếm hỏi yêu không