Em hỏi ǵ ...
Chua xót
Tự ḿnh em ...
Một câu hỏi dường làm anh khó xử
Em nghe ḷng bỗng chợt rất chênh vênh
Đợi trả lời giờ giấc cứ dài thêm
Chút xao động rồi b́nh yên đến lạ
Em đoán thử câu trả lời vội vă
Thấy máu ḿnh chẳng chịu chảy qua tim
Tiếng đàn ai vẳng như gọi kiếm t́m
Một t́nh yêu lẩn từ trong kỷ niệm
Môi nhẹ cười rồi vội vàng tắt lịm
Hạnh phúc đâu mà rạng rỡ sáng ngời
Giọt nước mắt vừa chực rớt chơi vơi
Đă khô ráo ... Đâu bến bờ bất hạnh
18.5.2010