Chủ đề: Thơ Vịt Anh
Xem bài viết riêng lẻ
  #176  
Cũ 09-08-11, 12:30 PM
Avatar của Vịt Anh
Vịt Anh Vịt Anh đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Dec 2010
Bài gửi: 1.095
Thanks: 3.057
Thanked 4.921 Times in 1.097 Posts
Mặc định

Biết quên


Có một thời yếu đuối kí sinh tôi
Tôi ngu dại xéo dày lên hoài niệm
Trưng cái mặt lạnh lùng mong lấp liếm
Tôi thương nàng,nàng thương hại t́nh tôi

Có một thời khờ khạo sẵn trên môi
Nói yêu nàng nhưng ḷng đâu thấu hiểu
Tim chắp vá mảnh lụy t́nh túng thiếu
Tôi nghèo nàn trong gia sản t́nh tôi

Có một thời khao khát sống trong nôi
Nghe tôi ru mớ thuỷ chung ngớ ngẩn
Không thể lớn giữa không gian yêu-hận
Tôi yêu nàng hay ám ảnh ḷng tôi

Có một thời như thế đó,xa xôi
Tôi níu kéo ngày xưa,tôi phiền ḷng ngày mới
Tương lai ngổn ngang chính tay tôi cày xới
Lại bẽ bàng tôi thu lượm t́nh tôi

Có một thời, tôi chết giữa phai phôi
Tôi sẽ để yên cho nàng bên người t́nh khác
Không u hoài liếm vết thương hoang hoác
Đâu thể t́nh yêu khi chỉ mỗi một người

H́nh như ai,cũng giống như tôi
Cũng một thời khúc tự ru huyễn hoặc
Mỗi sáng dậy tôi nh́n gương tự nhắc
Một người vẫn chờ tôi
Không phải là nàng
Signature: Anh gánh t́nh yêu trên cái lưng cong
Một ngày chợt nhận ra ḿnh đă là thằng gù từ lúc nào không biết
Thằng gù nhà thờ Đức Bà c̣n có Esmeralda để yêu da diết
Anh yêu em ôm cái lưng gù

Lần sửa cuối bởi Vịt Anh; 09-08-11 lúc 01:16 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 9 Users Say Thank You to Vịt Anh For This Useful Post:
Ban Mai Xanh (09-08-11), CM4Q (14-08-11), hoatigon208410 (09-08-11), Lữ Khách (09-08-11), Mỹ Duyên (09-08-11), minhlatiennu (09-08-11), Nhím con (10-08-11), phale (09-08-11), úm_bala (21-08-11)