Vẫn c̣n...
Gốc bằng lăng già rồi có rụi
Lá xác xơ rụng khắp nẻo đường
May tôi c̣n giấu ít hoa vương
Vào nhật kư một thời để nhớ
Áo trắng xưa thẹn thùng mắc cỡ
Giờ c̣n đâu, người đă bước qua cầu
may tôi vẫn lưu kư ức ban đầu
Nhịp cầu nhỏ dáng ai cười khúc khích
Giờ phố thị ngược xuôi nào có thích
Vẫn thèm nghe câu dạ cổ chung t́nh
may tôi c̣n giữ lại nét quê ḿnh
Đêm cô lẻ - buồn - tôi nghêu ngao hát
Dù giờ này phiêu bạt nơi xứ khác
Vẫn thương hoài ḍng sông nhỏ quê hương
May có ai hỏi kỷ niệm thân thương
Tôi bất giác nhớ màu xanh ḍng Vàm Cỏ
|