
15-08-11, 03:07 PM
|
Banned
|
|
Tham gia ngày: Jun 2011
Bài gửi: 734
Thanks: 2.532
Thanked 3.554 Times in 780 Posts
|
|
1 bài thơ cũ, buồn buồn lôi ra...ngó lại , một thời nổi loạn
CHUYỆN T̀NH CÁO ĐEO NƠ
Em đố anh, em giống….con ǵ nhất 
Anh trả lời…giống con cáo đeo nơ
Chắc chẳng bao giờ anh dám tát em đâu
Nhưng hôm nay, tát một lần cho tỉnh
Cho em đừng quên những mưu mô toan tính
Đừng quên em là…một- con- cáo- đeo- nơ
Em đă muốn anh phải hoài ngẩn ngơ
Chỉ thấy cái nơ, quên mất em là cáo
Cáo –hồ ly vốn nổi danh gian xảo
Lại rất mực dịu dàng cho anh măi say mê
V́ yêu cáo, anh quên mất đường về
Quên cả lời thề với người t́nh bé nhỏ
Có biết không anh, cái ngày xưa đó
Cáo cũng từng hiền như thỏ, anh ơi 
chuyện t́nh nàng cáo ....giờ xa cách đôi nơi
Chàng hiệp sĩ đă không hề mắc bẫy???
không , anh ạ, cáo đáng thương run rẩy
Trước ái t́nh nên đă thả anh đi
Đừng nhớ về em, một con cáo-hồ ly
Hăy bước ra đi, với người t́nh bé nhỏ
Anh đă tát em trăm ngàn lần đó
mà em gọi là...nỗi nhớ không tên....
G iu, ss mà bị ném đá là...em vào mà đỡ nhé
Lần sửa cuối bởi Ban Mai Xanh; 15-08-11 lúc 03:13 PM
|