Nghĩ về một người... ḷng không cảm giác. Không buồn, không vui, cũng không ghét bỏ ǵ... Nhưng chắc nếu gặp nhau bây giờ, có lẽ cũng không c̣n chuyện ǵ để nói...
Đôi khi tự hỏi, ḿnh có nghiệt ngă với họ lắm không? Có lẽ không, chỉ đơn giản là không muốn ngồi cạnh nữa, không muốn tṛ chuyện nữa và ... không muốn mở ḷng ra nữa...
V́ sao ư? Ḿnh cũng không biết nữa...
Người ấy bây giờ trôi dạt theo một ḍng chảy khác... buồn vui với một khung trời khác...chắc cũng như ḿnh... không buồn, không vui khi nhớ đến một người... xa xăm...
Thôi th́... hăy cứ sống b́nh an... thế cũng vui ḷng nhau rồi...
|