Không đề
Có những điều em không nói anh nghe
Anh có hiểu? Chắc là anh không hiểu
Em lặng lẽ đi bên đời cam chịu
Giữ trong ḷng khắc khoải với rưng rưng
Thân đă gầy theo nguyệt ấy từng phân
Tóc đă bạc theo màu sương khói nhuộm
Em vẫn sống một cuộc đời vay mượn
Tự gạt ḿnh hạnh phúc ở quanh đây
Anh giận ǵ nghiệt ngă mỗi cơn say
Thả vào em vô t́nh muôn cát bỏng
Bên rèm khuya, có nhiều khi chiếc bóng
Muốn tan vào cát bụi chẳng phân vân
Mai cuộc đời bến hết đợi bàn chân
Đi mệt nhọc quăng đường chung anh nhỉ?
Em đă cố, không nửa chừng ngă quỵ
Định mệnh này, trời dẫn dắt.. buồn chưa...
Có khi nào anh biết lệ là mưa
Em úp mặt khóc vào đêm lủi thủi?
PL 16.8.11